Blog

Những em bé ở bản K-ai

Hành trình đến bản K-ai – Phần 1

Bạn phung phí thời gian tuổi trẻ của mình để nằm hàng giờ trên giường khi cuộc sống còn vô vàn những điều thú vị đang chờ đợi. Hãy thử ngồi dậy, mở tung cửa sổ và tận hưởng những chuyến phiêu lưu. Đừng chỉ đứng trên bờ để nhìn, hãy lao xuống biển, hãy lặn san hô, hãy leo núi hãy trải nghiệm tất cả những gì bạn có thể. Cũng nhân đây tôi mạn phép được ghi lại hành trình đến bản K-ai. Mong rằng chuyến đi sẽ khơi dậy niềm khát khao chinh phục thế giới bên trong con người bạn. 

Chuyến đi chính thức được khởi hành…

  1. Lịch trình du lịch Quảng Bình – khám phá động Thiên Đường 2 ngày 1 đêm
  2. Lịch trình du lịch Quảng Bình 3 ngày 2 đêm – 2024
  3. Lịch trình du lịch Quảng Bình – khám phá Ozo Park 2 ngày 1 đêm – 2024
  4. Lịch trình du lịch trọn vẹn Quảng Bình 4 ngày 3 đêm – 2024

Chuẩn bị cho một hành trình

Chụp ảnh giữa bao la một màu xanh

Cuộc đời là những chuyến đi!

Tôi soạn sửa cho mình một chiếc balo như cô bé chuẩn bị hành trang cho buổi đầu đến lớp. Nhưng khác ở chỗ, trong balo của tôi không phải là sách vở mà là những đồ dùng cá nhân. Là 1 bộ quần áo, lọ dầu bôi, vài vỉ thuốc, băng dán cá nhân… và chiếc chăn mỏng nhưng đủ ấm để chống lại gió lạnh về đêm. 

Nói đến đây tôi nghĩ ít nhiều bạn đã mường tượng ra được nơi tôi sắp đến. Đó là một bản làng nghèo thuộc vùng núi cao phía Tây Quảng Bình- bản K-ai. Một nơi ban ngày nắng gắt, ban đêm sương mù giăng kín lối về. 

Đây là chuyến tình nguyện đầu tiên tôi được đến một bản làng của người dân tộc thiểu số. Đã là đầu tiên chắc hẳn sẽ để nhiều kỉ niệm và cảm xúc nhất phải không? Quả đúng là như thế.

Chặng đầu của hành trình

Một đoạn đường ở đèo Đá Đẽo

Xuất phát cùng đoàn xe chúng tôi

Thầy trưởng đoàn- người dày dạn kinh nghiệm trong công tác tình nguyện, các chuyến đi thực tế dặn dò chúng tôi những thứ đồ cần cầm theo khi đến một miền đất lạ. Đặc biệt lại là một nơi có thời tiết khắc nghiệt như bản K-ai. 

Đầu giờ chiều, xe chúng tôi bắt đầu lăn bánh. Đã lâu lắm rồi tôi mới có lại được cảm giác háo hức và mong ngóng đến như vậy. Từ trung tâm thành phố, chúng tôi chạy theo đường mòn Hồ Chí Minh. Theo con đường này cả đoàn có cơ hội ngắm nghía khối núi Phong Nha- Kẻ Bàng. Ý tôi là ngắm nghía từ xa thôi chứ không có được ghé vào tham quan( vì chúng tôi không có nhiều thì giờ). Nhưng tôi nghĩ rằng nếu có một tour du lịch Quảng Bình thì chắc chắn không thể bỏ qua Phong Nha- Kẻ Bàng. 

Chặng vượt đèo Đá Đẽo

Hơi lệch lề rồi nhỉ, quay trở lại với hành trình của chúng ta nào. Từ đoạn Phong Nha trở đi nhà cửa, xe cộ cứ thưa dần đi. Xe chúng tôi song hành cùng những chiếc xe tải phân khối lớn nhiều hơn. Núi rừng cũng dần hiện ra trong tầm mắt.

Rồi cả đoàn bắt đầu vượt đèo Đá Đẽo. Vì chúng tôi đi theo đường mòn Hồ Chí Minh nên phải vượt qua cung đèo này mới có thể đặt chân đến địa bàn huyện Minh Hóa.

Đèo đà Đẽo

Cung đèo uốn lượn rồng rắn

Đoạn đèo quanh co uốn lượn rồng rắn. Núi chồng núi, cây liền cây, một màu xanh bạt ngàn hiện ra trước mắt. Ngồi trong xe, chúng tôi nghiêng người theo quán tính mỗi khi qua đoạn cua ngặt nghèo. Nhiều chỗ cắm biển báo nguy hiểm. Có khi chúng tôi bị bất ngờ khi gặp các phương tiện ngược chiều vì núi che khuất tầm mắt.

Nhưng đoạn lên Dân Hóa còn nhiều đoạn đường nguy hiểm hơn. Đoạn này xin mạn phép mượn lời của thi sĩ Quang Dũng mà miêu tả ” Dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm”. Xe phải lên dốc, xuống dốc liên tục. Dốc này vừa hết thì dốc kia đã đón chờ ở phía trước. Có những con dốc thách thức chân ga của bác tài ghê gớm. Nhiều đoạn gặp xe ngược chiều, xe chúng tôi phải lan ra sát rào chắn. Lâu lâu liếc mắt ra cũng thấy thăm thẳm vực sâu.

Ngọn cỏ lau ven đường

Những ngọn cỏ lau ven đường lồng lộng trong gió

Dành chỗ ngồi cạnh cửa số là thói quen khó bỏ của tôi. Từ ô cửa sổ ấy tôi phóng tầm mắt về xa xăm để ngắm trọn quê hương mình. Ở thành phố lâu tôi thấy thiếu thốn không khí trong lành của đất trời. Tôi miên man ngắm nhìn thiên nhiên núi rừng, nào cỏ cây, nào trời xanh. Nếu có thể tôi chỉ muốn được xuống xe và ôm hết trọn những ngọn cỏ lau đang lướt qua bên ngoài của số.

Luồng gió của cảnh trời hoang vu mới thổi qua tâm hồn tôi. Một tâm hồn đã quá mỏi mệt vì khói xe, chật chội, bon chen nơi thị thành. Bởi vậy mới nói nhiều khi ta cần nhiều hơn những chuyến đi để tự tưới mát tâm hồn mình.

Điểm dừng chân

Nghỉ chân giữ đoạn đường quanh co

Bạn đã đặt chân đến những đâu trên mảnh đất hình chữ S ?

Qua được chặng đường gập ghềnh, gian nan thì cuối cùng xe chúng tôi cũng đến được nơi cần đến. Đoàn nghỉ chân ở một ngôi trường nhỏ nằm ở trung tâm xã. Ngôi trường miền ngược này khang trang hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi. Dãy nhà chính có vẻ như vừa mới được xây lại. Bên cạnh còn có khu bán trú cho giáo viên và một khu riêng dành cho học sinh. Đêm ấy cả đoàn xin phép được mượn phòng học để làm chỗ ngủ qua đêm.

Phòng nghỉ ngơi đã được thu xếp ổn thỏa thì cả đoàn bắt đầu xắn tay vào công tác cho buổi giao lưu văn nghệ và lửa trại đêm nay. 

Một đêm ở bản K-ai nhưng để lại trong tôi nhiều dư vị cảm xúc. Vẫn nhớ cái lạnh của sương đêm, sự ấm áp tỏa ra từ ngọn lửa. Đêm ấy vui. Đến bây giờ mỗi khi nhớ lại lòng tôi vẫn vẩn vơ nhớ về nó.

Niềm vui của đêm lửa trại và hành trình đi đến bản K-ai vào sáng hôm sau tôi xin phép được kể ở phần 2 của series hành trình đến bản K-ai. Mong các bạn sẽ đón chờ! 

Post a Comment

Lập kế hoạch hành trình du lịch cùng Thanktrip!

Follow us on